Chào quý anh chị em nhà 5M thân thương!lâu lắm rồi không thấy mặt tui trên đây, có ai còn nhớ không ta? 😄
Hôm qua – nhân ngày sinh nhật của tui – ba cô giáo chúng tôi có dịp gặp nhau ở Đà Lạt, vừa trò chuyện vừa cười rôm rả về chuyện nghề dạy Tiếng Việt cho người nước ngoài.Điều thú vị là: cả ba đều có học viên đến từ Mỹ, nhưng ở ba giai đoạn khác nhau:
· Cô giáo lớp 2 dạy học sinh tiểu học người Mỹ,
· Cô giáo lớp 5 dạy học viên thanh niên,
· Và cô giáo tiếng Anh dạy học viên chuẩn bị về hưu.
Chúng tôi trao đổi đủ thứ chuyện — từ cách giữ lửa lớp học, dạy sao cho học viên mê Tiếng Việt, đến chuyện cười ra nước mắt khi học trò phát âm “ngô nghệ” mà lại đáng yêu vô cùng.
Còn tui thì… bắt đầu từ 5M, rồi qua Preply.Là người đưa 2 đồng đội bên cạnh vào. Mà giờ thì tuy tui ẩn hồ sơ rồi, nhưng chưa bao giờ bỏ nghề nha.
Ngược lại, học viên tự đặt lịch dài hạn, học viên của tui còn đang tập nói giọng trọ trẹ Nghệ An với cô giáo luôn 😂.
Tạm gọi học phí ban đầu của tui là một chiếc laptop mới, nhưng điều vô giá nhất vẫn là niềm vui mỗi khi học viên nói được câu Tiếng Việt đầu tiên bằng tất cả sự tự tin và yêu thương và mỗi buổi học đều rôm rả tiếng cười.
Viết mấy dòng này hông phải để nổ đâu, mà là để truyền lửa cho cả nhà:Ai đang dạy, đang ấp ủ, hay đôi khi thấy nản, thì cứ cháy hết mình đi — vì thành quả thật sự ngọt ngào khi ta gieo bằng cả tấm lòng nha 🌱❤️
Hôm qua chugn1 tôi gặp nhau hình là thật mà bài hát là minh họa vì tui thích thôi nha.hihi Khi nào ACE 5M có dịp đến Đà LẠt đừng quên có ít nhấ 3 chị em chúng tôi đang hiện diện ở đây nha.