Những điều đơn giản & giá trị
Lần đầu hoạt động trong skool là điều khiến tôi cảm thấy rất khó chịu. Tôi đã thấy ứng dụng này thật rắc rối, bắt tôi đi tương tác từng bài viết, trả lời từng bình luận một cách cẩn thận. Trước đây, tôi không phải làm những việc như vậy và tôi cảm thấy nó hơi mất thời gian. Với tôi, việc tương tác về những nội dung trên mạng xã hội thật phù phiếm, không phản ánh con người thật, chỉ là những vỏ bọc. Thậm chí tôi còn rất ghét việc tương tác bởi nó khiến tôi không được sống thật với bản thân mình. Giữ những lời lẽ tốt đẹp, phải làm theo đám đông, nếu không sẽ bị dư luận chỉ trích. Và tôi rất sợ... Tôi đã dần sống khép mình khi sử dụng mạng xã hội nhiều hơn. Tôi vô tình không biết, nỗi sợ này đã chi phối tôi rất nhiều ngày, nó khiến tôi trở nên nhỏ bé, đầy sợ hãi và trống rỗng. Và tôi dần xa lánh các mối quan hệ ngoài đời thật. Tôi không biết sự ám ảnh này đã ảnh hưởng lớn đến cuộc sống và sự nghiệp của tôi thế nào.
Sau những biến cố xảy ra trong cuộc sống, tôi sợ giao tiếp với những người lạ, chính tôi không nhận ra được điều đó, mọi cơ hội kinh doanh dần khép lại với tôi sau 1 năm. Tôi tự đặt cho mình 1 câu hỏi, tôi đã làm sai điều gì, khiến cho tôi gặp những điều tồi tệ như vậy.
Tôi gặp Đức, người đã nói với tôi, mỗi khi chị trò chuyện với 1 người chị sẽ phát triển. Tôi tự hỏi "Thật á???" "Phát triển như thế nào?", càng giao tiếp nhiều tôi càng trở nên sợ hãi con người, tôi chẳng thấy sự phát triển nào ở đó. Đức là người thầy kiên trì, dần dần dắt tôi đến những người bạn, mỗi cuộc trò chuyện lúc đầu thật xã giao, rồi sau đến gần gũi, thân thiết hơn. Và tôi nhận ra, mình đã thay đổi. Tôi có suy nghĩ tích cực hơn với những người xung quanh. Tôi nhận thức được cảm xúc của mình và tôi đã lấy lại được sự tự tin ngày nào. Mỗi ngày nói chuyện với 1 người mới tôi lại "Ồ, à,..." thêm một điều mới lạ. Cho dù tôi không gặp gỡ mọi người nhiều lắm. Tôi đã nhận ra được giá trị. Căn bệnh "sợ người" của tôi dần biến mất. Tôi tự tin. mạnh dạn, chia sẻ những điều mà tôi nghĩ, thấu hiểu những người xung quanh. Tôi dần có hạnh phúc trong cả cuộc sống và công việc.
Tôi nghĩ rằng không chỉ 1 mình tôi bị mắc "căn bệnh" đó mà nhiều người trong xã hội cũng bị, họ hoàn toàn không có thức về căn bệnh này, thậm chí phủ nhận nó. Và dấu hiệu nhận biết "căn bệnh" này việc ngại giao tiếp, ngại nói, ngại kết bạn, sợ bị lợi dụng, không tin tưởng ai, thích làm việc 1 mình, hay gặp xung đột với những người con người, ngaị đám đông....vv..vv.....
Sứ mệnh của tôi năm nay sẽ giúp nhiều người thoát khỏi căn bệnh hiện đại này để sống là chính mình và tự do hơn. Chỉ với một cách rất đơn giản, mời họ vào đây, đọc bài viết, chăm chỉ bình luận và tương tác với mọi người đúng chủ đề họ tìm kiếm. Vậy là họ đã có niềm vui, niềm tin, những khúc mắc được giải quyết, vấn đề của họ biến mất theo thời gian và hạnh phúc sẽ tới.
Tôi hiểu rằng, mỗi bạn trong cộng đồng đến đây đều tìm những giá trị khác nhau, tôi hi vọng rằng bạn sẽ là một người sẵn sàng mở lòng giúp đỡ với tôi bằng cách đọc hết bài viết này, dành tặng cho tôi một lời động viên tại phần bình luận, chat với tôi một vài dòng khi rảnh rỗi.
Tôi và bạn sẽ cùng cho đi giá trị của mình, nhận lại những điều cần và phát triển khi giá trị về tinh thần lớn lên theo thời gian.
Cám ơn Đức và Thảo rất nhiều khi tạo ra cộng đồng này!
174
141 comments
Lục Thuý Hoa
5
Những điều đơn giản & giá trị
The New Rich
skool.com/thenewrich
Xây dựng công việc kinh doanh dựa vào đòn bẩy mạng xã hội.
Leaderboard (30-day)
Powered by