Mình từng nghĩ nói nhiều sẽ được tin. Nhưng sự thật: nghe đủ sâu mới có ảnh hưởng
Có thể bạn từng cố nói thật nhiều để người khác hiểu mình. Còn mình từng mất rất lâu để nhận ra: Người khác chỉ bắt đầu tin khi họ cảm thấy được lắng nghe.
Tháng 4 năm ngoái, mình bước vào một buổi tư vấn online, nghĩ rằng mình sắp bị thuyết phục để mua. Nhưng điều xảy ra lại khác hoàn toàn.
--
Hôm đó, mình đăng ký tư vấn để tìm hiểu về một chương trình coaching. Thành thật mà nói, mình vào call với tâm thế khá phòng thủ: “Lại thêm một người bán hàng nữa”. Mình luôn có chút căng thẳng khi ai đó nói đến chuyện “bán”. Trong đầu mình lập tức bật lên hình ảnh của những cuộc trò chuyện gượng gạo, nơi ai đó đang cố chứng minh giá trị của họ và mình thì chỉ muốn thoát khỏi cảm giác đó nhanh nhất có thể.
Nhưng chỉ sau vài phút, mọi thứ trở nên khác hẳn. Bạn coach ấy không cố thuyết phục. Không nói nhanh, không thao thao bất tuyệt về chương trình, cũng không liệt kê lợi ích hay deadline. Thay vào đó, bạn hỏi:
  • Bạn đang tìm kiếm điều gì trong giai đoạn này?
  • Khi nghĩ đến việc đầu tư cho bản thân, điều gì khiến bạn chần chừ?
Cách bạn ấy hỏi không dồn dập, không áp lực. Mỗi câu hỏi vang lên như một khoảng lặng để mình nhìn lại chính mình. Và điều lạ là chỉ sau vài phút, mình thấy bạn ấy hiểu mình hơn chính mình.
---
Trước đây, mình từng nghĩ: “Có lẽ mình chưa đủ tốt để nói về giá trị của mình, người ta sẽ không tin đâu”. Nhiều lần, mình muốn chia sẻ điều mình tin, muốn nói rằng mình có thể giúp, nhưng mỗi lần định mở lời, trong đầu lại bật lên một tiếng nói nhỏ: “Ai sẽ nghe mình chứ?”
Cũng vì vậy, mỗi khi nghe đến chữ “bán” dù chỉ là chia sẻ về điều mình làm, mình thấy tim đập nhanh, cổ họng nghẹn lại. Mình sợ bị hiểu lầm là đang cố thuyết phục. Sợ người khác nghĩ mình chỉ đang muốn có gì đó từ họ. Dần dần, mình tránh luôn những cuộc nói chuyện như thế.
Nhưng hôm đó, khi bạn ấy hỏi, khi bạn ấy lắng nghe thật sự, mình bỗng nói ra rất nhiều. Không phải vì bị thuyết phục, mà vì lần đầu tiên có ai đó khiến mình cảm thấy mình đáng để lắng nghe.
---
Sau buổi trò chuyện, mình bần thần một lúc thật lâu. Không phải để nghĩ xem có nên mua chương trình đó không, mà để nghĩ về cách mà bạn ấy đã làm cho mình cảm thấy. Mình nhận ra khi ai đó thật lòng lắng nghe, mình bắt đầu tin rằng điều mình nói có giá trị. Và trong khoảnh khắc ấy, mình hiểu ra một điều mà trước giờ mình bỏ qua: “Giúp người khác ra quyết định không phải bằng việc nói thật hay, mà bằng cách khiến họ cảm thấy được hiểu.”
Kể từ hôm đấy, mình bắt đầu thay đổi cách trò chuyện với mọi người. Mình không còn chuẩn bị sẵn những câu hay ho. Thay vào đó, mình tập hỏi. Những câu hỏi đơn giản nhưng thật lòng.
Và mình bắt đầu tập lắng nghe, không chỉ bằng tai, mà bằng sự hiện diện. Càng lắng nghe, mình càng nhận ra mỗi người đều mang trong mình một điều giá trị, chỉ là họ cần ai đó giúp họ nhìn thấy điều đó rõ hơn.
Giờ mình hiểu rằng bán hàng, coaching, hay trò chuyện thật ra đều có một điểm chung đó là cuộc gặp giữa hai con người muốn được hiểu và muốn được tin.
---
Mình viết bài này không để nói về chương trình đó mà để kể về một khoảnh khắc nhỏ đã thay đổi cách mình nhìn về việc giúp người khác. Đôi khi, điều người khác cần không phải là câu trả lời. Mà là một khoảng lặng đủ an toàn để họ tự tìm ra điều họ đã biết.
Mình từng sợ chữ “bán”, vì nghĩ nó đồng nghĩa với việc phải thuyết phục ai đó. Giờ thì khác rồi, “bán” chỉ đơn giản là một cuộc trò chuyện nơi hai người thật sự muốn hiểu nhau. Có lẽ, điều khiến người khác tin không phải là bạn nói gì mà là cách bạn khiến họ cảm thấy được lắng nghe.
--
Còn bạn thì sao?
Bạn có từng sợ khi nói về điều mình làm vì sợ người khác nghĩ bạn đang “bán” điều gì đó chứ?
Nếu có, hãy chia sẻ câu chuyện đó ở dưới bình luận.
Biết đâu, chính sự chân thật của bạn sẽ giúp ai đó bớt sợ hơn một chút giống như cách mình đã từng.
20
20 comments
Tú Nguyễn
6
Mình từng nghĩ nói nhiều sẽ được tin. Nhưng sự thật: nghe đủ sâu mới có ảnh hưởng
The New Rich
skool.com/thenewrich
Xây dựng công việc kinh doanh dựa vào đòn bẩy mạng xã hội.
Leaderboard (30-day)
Powered by