“Em không biết đam mê của mình là gì…”
Câu này nghe quen không? Và đây là cách mình tìm ra câu trả lời – từ một… ổ bánh mì.
⸻
Hồi đó, mình không ăn được bánh ngọt và không dùng đường tinh luyện. Nhưng mình vẫn thèm cảm giác được ăn một miếng bánh mì vỏ giòn, ruột mềm… mà không thấy có “lỗi” với bản thân.
Và thế là – mình tò mò.
⸻
Làm sao để làm bánh mà không cần men? Làm sao để không cần đường, mà bánh vẫn nở – vẫn thơm?
Tò mò dẫn mình đến men tự nhiên – sourdough. Một loại men bánh, bạn phải nuôi nó mỗi ngày bằng bột và nước. Nếu bạn kiên nhẫn – nó nở. Nếu bạn hấp tấp – hỏng cả mẻ bánh.
⸻
Mẻ bánh đầu tiên ra lò, mình háo hức thử, nhưng bên trong đặc và không hề nở. Lần thứ hai, mình cẩn thận hơn, nhưng lại để nhiệt quá cao, khiến thành bánh mì “bóng đêm”. Đến lần thứ ba, mình nghĩ mình đã làm đúng, nhưng khi mở lò, bánh lại xẹp lép.
Nhưng mình không bỏ cuộc. Không phải vì mình giỏi bếp núc. Không phải vì mình mê làm bánh. Mà vì… mình chưa hết tò mò.
⸻
Rồi một hôm, ổ bánh nở đúng. Vỏ giòn, ruột xốp, mùi chua thanh nhẹ. Và khi lấy bánh ra lò, mình nhận ra… Mình thấy rất vui.
Không rõ là vì bánh thơm… mà vì lần đầu tiên mình thấy mình thực sự làm được điều mình muốn.
⸻
Tò mò → Hành động → Kiên trì → Và cuối cùng chạm tay vào điều khiến mình hạnh phúc – không cần lý do.
Đó là cách mình tìm thấy một phần bản thân mình. Không màu mè. Không lớn lao. Nhưng là chính mình.
⸻
Vậy nên nếu bạn cũng đang băn khoăn:
“Mình là ai?”
“Mình nên làm gì?”
“Sứ mệnh của mình nằm ở đâu?”
Thì hãy bắt đầu bằng một câu rất nhỏ thôi:
“Dạo này, mình tò mò điều gì nhất?”
Không cần hợp lý. Không cần ai hiểu. Chỉ cần bạn thật sự muốn tìm hiểu thêm về nó.
Vì biết đâu… chính điều bạn tò mò đang dẫn bạn đến với giá trị thực sự của chính mình.