Tại sao cần 15 năm để bứt phá?
Với chủ đề "Con đường của CEO", "bản đồ tăng trưởng Doanh nghiệp" đã được chia sẻ trong buổi zoom sáng Chủ Nhật (5/6), câu hỏi đặt ra "Có cách nào đi nhanh hơn?" được rất nhiều sếp quan tâm. Góc nhìn của tôi thế này: Nghiên cứu của Jim Collins (Sách Từ tốt đến Vĩ đại) cho thấy thời gian trung bình để một Great Company đạt độ chín và bắt đầu biểu hiện hiệu suất vượt trội so với thị trường chung là 15 năm. Jim Collins có mô tả quá trình này như việc đẩy một chiếc bánh đà, nó sẽ lăn từ từ, tích lũy năng lượng, và khi đã đạt được tốc độ cần thiết nó sẽ lăn rất nhanh mà không cần năng lượng đẩy nữa. Với hành trình 12 năm Quản trị của mình, tôi nhận thấy chiếc bánh đà này có thật. Quản trị tốt cần các yếu tố sau: 1. Một nhà lãnh đạo cấp độ 5 2. Một nền tảng văn hóa (người phù hợp) vững chắc 3. Những mục tiêu lớn lao 3 yếu tố trên, được thực hiện một cách kỷ luật, nhất quán trong thời gian dài, doanh nghiệp sẽ bứt phá. Tại sao các yếu tố đó không thể có sớm, ví dụ 3 năm, 5 năm. Các sếp có nghĩ năng lực lãnh đạo của ai đó vụt cái lên cấp độ 4 5 không? Tỷ lệ người phù hợp có thể nào ngay lập tức chiếm đa số trong doanh nghiệp không? Những mục tiêu lớn lao vượt qua cả lợi nhuận, liều có thể xuất hiện trong những năm đầu chúng ta kinh doanh? Không thể. Bánh đà có nghĩa là, chúng ta cứ đi, dù biết đúng vẫn có lúc nào đó từ bỏ niềm tin và vi phạm các nguyên tắc: nhẹ tay với người không phù hợp, xa rời mục đích tạo ra giá trị và sa đà vào kiếm tiền, trở thành người sếp tin tưởng rồi lại mất tin tưởng ở nhân viên. Mỗi lần sai như vậy, niềm tin của ta vào những điều đúng đắn sẽ càng lớn (vấp đau rồi mới thấm), hành động ngày càng nhất quán, kỷ luật (nói được, làm được). Mỗi vòng quay của bánh đá là một lần chúng ta trưởng thành. Có ai trưởng thành sớm được không, cũng có. Nhưng chẳng thể nào vừa đầy một cái mà bánh đà quay nhanh ngay được. Hãy tận hưởng hành trình làm sếp hạnh phúc (và bất hạnh), và hãy luôn giữ niềm tin vào một tương lai tươi đẹp.