Đã bao giờ bạn chìm trong cơn giận dữ đến mức mất kiểm soát và không còn nhận ra chính mình?
Giận dữ thường thúc đẩy ta hành xử dựa trên “Cái Tôi bị thương tổn” – phần sâu thẳm trong ta luôn cảm thấy bị xem thường, bị bỏ rơi hay bị đối xử bất công.
Nhưng nếu ta dám dừng lại, lắng nghe và ôm lấy cơn giận như ôm một đứa trẻ đang đau khổ, ta sẽ gặp lại “Bản thể đích thực” – phần sâu nhất trong ta vẫn khao khát được yêu thương.
1. “Cái Tôi bị thương tổn” – nguồn gốc sâu xa của cơn giận
Cơn giận không chỉ đến từ sự kiện bên ngoài, mà còn từ câu chuyện tiêu cực ta tự kể cho chính mình.
Ví dụ: Người khác không trả lời tin nhắn → “Họ coi thường mình.” Đồng nghiệp quên việc → “Họ vô trách nhiệm.”
Những suy nghĩ phán xét ấy xuất phát từ Cái Tôi bị thương tổn – phần trong ta sợ bị lãng quên hay bị xem nhẹ. Khi nhận ra điều này, ta không cần chối bỏ Cái Tôi, mà hiểu rằng nó chỉ đang tìm cách bảo vệ ta khỏi nỗi đau và sự tổn thương.
2. Ôm lấy cơn giận như ôm một đứa trẻ đang sợ hãi
Thay vì kìm nén hay bùng nổ, hãy tập “ôm lấy” và chấp nhận cơn giận. Hãy tưởng tượng cơn giận là một đứa trẻ đang khóc vì sợ hãi.
Ta không hề trách mắng, cũng không bỏ mặc nó – ta chỉ đơn giản lắng nghe và tự hỏi: “Nỗi đau này đến từ đâu? Nhu cầu nào đang bị bỏ ngỏ?”
Khi làm vậy, ta không còn bị giận dữ điều khiển. Ta trở thành người chăm sóc, là người mẹ, người cha của chính cảm xúc mình. Chính sự chấp nhận này mở ra con đường quay về với Bản thể đích thực – phần bình an, sáng suốt và đầy yêu thương.
3. Bản thể đích thực – nơi lòng trắc ẩn và giận dữ hòa làm một
Marshall Rosenberg nói: “Khi ta đủ trân trọng cơn giận, nó sẽ đưa ta trở về với lòng trắc ẩn.”
Bản thể đích thực không phải là người “luôn hiền hòa”, mà là người trung thực với cảm xúc và có ý thức chọn cách biểu đạt nhân ái.
Giận dữ chỉ là một cánh cửa – nếu ta dám bước qua, điều chờ đợi ta là sự hiểu biết sâu sắc và tự do đích thực.
Từ đó, ta có thể nói: “Tôi đang giận, và tôi chọn hành động để chăm sóc điều mình trân quý/giá trị mình tôn trọng.”
Cơn giận là tín hiệu cảnh báo, không phải bản án.
Nó mời ta bước vào hành trình chữa lành: từ Cái Tôi bị thương tổn đến Bản thể đích thực, nơi lòng trắc ẩn và sức mạnh cùng tồn tại.
“Cơn giận không phải là kẻ thù – mà là người dẫn đường đưa ta trở về với chính mình.”
— Marshall Rosenberg