Hôm nay tôi nhận được một tin nhắn từ học viên, ngắn thôi nhưng khiến tôi cứ mỉm cười mãi:
“I know I’ll be taking those lessons with you for the next few years — my first time learning something new in over 30 years.”
Chỉ vậy thôi, mà thấy lòng ấm lạ.Một người đã hơn 30 năm không học gì mới, giờ lại chọn bắt đầu học tiếng Việt — và còn nói rằng sẽ học với mình trong vài năm tới.
Tôi nghĩ, hóa ra, những gì mình đang làm không chỉ là “dạy tiếng Việt”.Đó là cùng ai đó mở ra một hành trình mới.Là được chứng kiến niềm vui của họ khi phát âm đúng một từ, hay khi hiểu được ý nghĩa của một câu đơn giản.
Có những lúc tôi cũng tự hỏi, liệu mình có đi xa được với công việc này không?Nhưng rồi những tin nhắn như thế này lại kéo tôi trở về — nhẹ nhàng mà chắc chắn.Tôi biết mình đang đi đúng hướng.
Không vội vàng.Không ồn ào.Chỉ là mỗi ngày, kiên nhẫn gieo thêm một chút yêu thương cho tiếng Việt, cho những người đang muốn hiểu và yêu đất nước này hơn. 🌸