Có một dấu hiệu rất rõ.
Không phải lúc bạn chưa có học viên.
Mà là lúc bạn đã có học viên đầu tiên…và bắt đầu mệt.
Bạn ngồi trước máy tính hàng giờ để soạn bài.
Sửa đi sửa lại.
Xem thêm tài liệu.
Tải thêm giáo án mẫu.
Nhưng trong đầu vẫn có một câu hỏi lặp lại:
“Mình đang làm đúng chưa?”
Bạn soạn rất nhiều.
Nhưng khi vào lớp, cảm giác dạy không đã.
Học viên hiểu.
Nhưng không nói được nhiều.
Và bạn thì không chắc:
là do học viên, hay do mình.
Vấn đề là thế này — và nghe hơi khó chịu:
👉 Bạn không thiếu giáo án.
👉 Bạn đang dùng giáo án để che đi việc mình không có một cách dạy rõ ràng.
Càng không chắc mình đang làm đúng,
bạn càng soạn nhiều.
Càng soạn nhiều,
bạn càng lệ thuộc vào giấy tờ, slide, tài liệu.
Và đến một lúc:
- Không có giáo án → không dám dạy
- Có giáo án → vẫn thấy thiếu
Nguy hiểm nhất không phải là mệt.
Mà là bạn bắt đầu nghĩ:
“Hay là mình chưa đủ giỏi để dạy?”
Không.
Bạn không dở.
Bạn chỉ đang đi sai ngay từ gốc.
Giáo án không sinh ra để làm bạn yên tâm.
Giáo án sinh ra để phục vụ kết quả của học viên.
Nếu sau buổi học:
- Học viên không nói được thêm
- Bạn không biết mình cần chỉnh chỗ nào
Thì dù giáo án có chi tiết đến đâu,
nó vẫn đang làm bạn chậm lại, không phải tốt hơn.
Nếu bạn thấy mình trong những dòng này,
đừng vội sửa giáo án.
Hãy dừng lại một chút.
Có khả năng rất cao là:
Bạn không cần thêm thông tin.
Bạn cần nhìn lại cách mình đang nghĩ về việc dạy.
Nội dung tiếp theo, tôi sẽ nói rõ:
- Vì sao càng soạn kỹ, nhiều người càng dạy tệ
- Và điều gì mới thực sự quyết định một buổi học “đạt”
Nếu bạn còn đang nghi ngờ bản thân,
có thể… vấn đề chưa bao giờ nằm ở "năng lực" của bạn.