Chúng ta đều là những người cha mẹ rất yêu con, nhưng yêu thôi không đủ mà là cần yêu con đúng cách.
Xin đừng nhân danh tình yêu để la mắng, đánh đập chỉ vì con học bài chưa tốt, điều ấy ám ảnh tiềm thức của con bao nhiêu năm sau quý vị có biết không? Ta chỉ cần mắng con một câu “sao con không học giỏi như bạn A, không thông minh như bạn B, không lanh lợi như bạn C” chỉ thế thôi đấy! Nhân danh tình yêu mà câu nói đấy khiến con cả đời tự ti, tự thấy mình không bằng ai, không tin vào giá trị bản thân mình, không dám là chính mình, làm những điều mình muốn.
Xin đừng bắt con cứ phải học giỏi chỉ vì dòng dõi nhà này ai cũng công danh sáng lạn bằng đường học thức, các con có ước mơ riêng của các con, có tài năng riêng, có năng lực riêng để thực hiện ước mơ của nó.
Thử hỏi thành đạt bằng đường học thức hay bằng bất kỳ con đường nào khác thực chất cuối cùng để được điều gì? Chẳng phải chỉ để mà có một chút vui vẻ trong lòng đó sao? Con học giỏi hay học bình thường, con thành đạt công danh hay không không quan trọng, con cứ đạt được đích đến cuối cùng TRỞ THÀNH CON NGƯỜI LƯƠNG THIỆN, SỐNG ĐỜI HẠNH PHÚC là được rồi.
Xin đừng nổi giận chỉ vì con không giống như đứa trẻ mà bạn kỳ vọng, đừng cố biến con trở thành con người như bạn muốn, có một cuộc đời như ý bạn muốn, bởi vì con là con, con không phải là bạn để sống cuộc đời của bạn. Cớ sao bạn áp đặt những ước muốn của bản thân lên cuộc đời con để bắt nó phải thực hiện thay cho bạn?
Thuở nhỏ bạn có học giỏi tất cả các môn không? Bạn có thể vừa trở thành con người như cha mẹ bạn muốn, dùng cuộc đời bạn để thoả mãn ước muốn của người khác mà bạn vẫn được là chính mình không?
Trẻ em không có khả năng kháng cự, xin đừng dùng sức mạnh của người lớn để làm tổn hại đến tâm hồn non nớt và thể xác của con với những câu la rầy quát tháo và cả đòn roi giáng xuống chỉ vì tức giận CON KHÔNG NHƯ Ý MÌNH.
Thế nào mới là ý của bạn đây? Ý của bạn cũng chỉ được chắt lọc ra từ thế giới quan riêng qua năm tháng mà bạn sống, hoặc nó có thể đến từ những tổn thương những tiêu cực của bạn trong quá khứ. Ý của bạn không đại diện cho chân lý cuộc đời này, vậy thì xin đừng bóp méo cuộc đời vốn dĩ đang thoả sức bung toả không giới hạn của con chỉ để phục vụ cho những ước muốn mà cả đời bạn không dám làm và không làm được.
Xin đừng nhân danh tình yêu để la để mắng, để đánh đập và rồi tự cho rằng “ta chỉ muốn tốt cho con thôi”.
Nếu thật muốn tốt cho con, đã bao giờ bạn hỏi con bạn thực sự cảm thấy thế nào chưa? Hay cho đến một ngày bạn nhận ra, bạn hỏi và khao khát nhận câu trả lời nhưng con khép mình không nói nữa.
Bạn tức giận mắng chửi vì con không nghe lời, sao bạn không mắng bản thân đã quá thiếu hiểu biết, thiếu kiến thức nên dạy con chưa tốt? Bạn đổ lỗi cho một đứa trẻ rồi la rầy đánh đập, thực chất là vì thương hay vì trút giận khi bất lực về bản thân mình?
Từng này tuổi rồi, khi có ai đó áp đặt điều gì đó lên bạn rằng bạn phải thế này phải thế kia, bạn có vui vẻ gì không?
Tôi không nhớ nổi đã tiếp xúc với bao nhiêu câu chuyện của những người lớn KHÔNG ĐƯỢC LÀ CHÍNH MÌNH, vậy bạn có thể mở lòng bao dung cho con trẻ được là chính nó từ khi còn thơ bé được không? Cho các con được phát triển theo những tố chất riêng mà con có, được học theo một cách rất riêng mà con muốn, được tự do trở thành con người như nó vốn là, được toả sáng theo một cách chẳng cần thiết phải giống ai.
Những người cha người mẹ tuyệt vời ạ, bạn đã trao cho con sự sống, xin hãy để con được sống một cuộc đời mà con muốn, con chỉ đến với chúng ta qua thân xác này nhưng chúng có sứ mệnh riêng, đích đến riêng khi đến thế giới này.
#DUONGLIEN 30/12/21
(Ảnh sưu tầm)