Hành trình của một người hướng nội
Mình vẫn nhớ rất rõ cảm giác ngày đầu tiên tham gia buổi zoom cùng 10X. Khi được thầy @Tran Manh Duc gọi tên để phát biểu, cảm giác hồi hộp, tim đập nhanh, và cổ họng nghẹn lại khiến mình chỉ kịp lắp bắp vài câu, giọng run lên, và lúng túng đến mức không thể nói trọn vẹn một ý Là một người hướng nội, mình thường chọn cách lùi lại, quan sát và giữ an toàn cho riêng mình. Việc kết nối 1:1 với ai đó từng khiến mình toát mồ hôi, bởi mình luôn sợ mình không đủ hay, không đủ giỏi để chia sẻ. Nhưng hành trình cùng The New Rich và 10X đã mở cho mình một cánh cửa. Ở đây, mình được lắng nghe, được nâng đỡ, và được khích lệ để từng bước bước ra khỏi lớp vỏ bọc. Mình bắt đầu tập nói nhiều hơn một chút, mở lòng nhiều hơn một chút, và tin tưởng nhiều hơn một chút. Và rồi một ngày, mình nhận ra mình đã khác. Không còn chỉ là người đứng bên lề quan sát, mà là người dám hiện diện, dám cất tiếng nói, dám đồng hành cùng người khác. Hôm nay, khi trở thành một trong những thành viên ban quản trị BMCS, lòng mình tràn đầy biết ơn. Vì chính hành trình này đã biến sự lặng im ngày nào thành động lực để mình góp phần nâng đỡ và sẻ chia cùng mọi người. Biết ơn thầy Đức, cô Thảo và các đồng đội trong Ban Quản trị BMCS, các anh chị em trong 10X và TNR đã giúp mình trở thành phiên bản tốt hơn như hôm nay Nếu bạn đang ở đâu đó giống như mình của ngày xưa – lặng lẽ, ngần ngại, chưa dám bước ra – thì mình chỉ muốn nói rằng: Ở đây, bạn sẽ được chấp nhận. Ở đây, bạn sẽ tìm thấy sức mạnh để trở thành phiên bản rực rỡ hơn của chính mình.